Tầng 4, căn hộ 403

nguồn ảnh: countingthestars.com

Anh thòng tay vào mở khóa rồi bỗng giật bắn mình. Có ai đó đã mở cửa và rồi khóa lại trước lúc anh về đến nơi, bằng chứng là ổ khóa bị ngoắc theo chiều ngược lại. Anh thuận tay phải, còn ổ khóa bị ngoặc và bấm từ phía trái.

Anh vừa hồi hộp, vừa sợ hãi, vừa muốn nhanh nhanh mở khóa, mở cửa và vào trong phòng xem có mất gì không, vừa không muốn chấp nhận sự thật rằng mình đã mất hết. Bố khỉ, đã lấy đồ đạc và tiền bạc, thằng trộm chó chết nào đó còn tiện tay khóa cửa lại nghiêm chỉnh để trêu tức chủ nhà. Mà cũng có khi nó vẫn còn trốn trong ấy, cố đấm ăn xôi đánh thêm quả vét với mấy tờ tiền bốc nhàu nát trong ví anh cũng nên.

Cửa sắt mở keeét. Cửa gỗ mở keeeẹt. Liếc nhìn vào trong. Chả thấy một ai.

Anh yên tâm bật điện, kiểm tra quanh phòng. Ti vi còn, đầu DVD còn, PC còn, tủ lạnh còn, giá để TV, chân đế tủ lạnh lại càng còn.

Anh lao vào mở tủ, lật đống quần áo lên để đảm bảo số tiền anh giấu tạm vào đó vẫn ở đấy. Chúng vẫn ở đấy.

Thế nghĩa là anh chả mất gì, chả có gì thay đổi. Vậy chắc là không phải trộm. Cho chắc, anh bấm đèn soi tất cả các gầm bàn, gầm giường, gầm tủ xem có kẻ nào đang ẩn mình không. Cũng không nốt.

Ai đã mở cửa nhà anh rồi lại khóa lại cho anh trong khi anh đi vắng ? Chìa khóa chỉ có một, không chìa sơ cua, anh xâu liền với chùm linh tinh cả khóa nhà, khóa xe máy, khóa phòng làm việc. Anh chưa vợ con, ít họ hàng. Hay trong lúc anh ở công ty, một người họ hàng nào đó từ quê lên, đợi lâu quá chưa thấy anh về, rồi sờ tay vào trong thấy khóa chưa bấm nên mở cửa vào nhà, rồi có việc gì phải đi trước khi anh về thật, nên khi ra đã cẩn thận bấm lại khóa ? Không đúng, anh biết chắc chắn 100% ban sáng mình đã bấm khóa đàng hoàng. Không thể nào nhớ khóa cửa gỗ, cài then cửa sắt mà lại quên bấm khóa cửa sắt được. Lại nữa, người nhà đến ít nhất cũng phải gọi điện cho anh xem bao giờ về, hoặc để lại lời nhắn cho anh chứ.

Hay thằng trộm dở hơi nào mở được khóa cửa sắt, nhưng chịu thua trước khóa cửa gỗ, nó chán chuyện tự khóa vào cho anh ? Vô lý. Cửa gỗ dùng loại khóa tàu, đập hai cái là bung ra ngay, mà đã làm trộm thì sao có chuyện bó tay. Huống hồ hành lang cầu thang tầng 4 vắng tanh, nó thích “làm việc” đến lúc nào chả được.

Anh bấm chuông gọi cửa nhà bà già hàng xóm, phòng 402 để hỏi xem hôm nay có ai tìm mình không hay khu tập thể có gì khác lạ không. Bà già bảo, tôi ở nhà một mình, anh chị ấy đi làm hết, tôi chỉ biết đóng cửa trong nhà xem tivi thôi chứ có biết gì chuyện ngoài này.

Chuyện nhà anh bị đột nhập mà không mất một cái gì khiến anh hoang mang. Lúc ăn cơm anh cũng nghĩ đến nó, lúc online anh cũng nghĩ đến nó. Đêm nằm vắt tay lên trán, anh vẫn tự hỏi, kẻ đó là ai ?

Anh sống trong thấp thỏm lo âu. Anh đổi cả bộ khóa, dùng khóa mới, khóa Mỹ, chống trộm rất tốt. Thỉnh thoảng buổi trưa anh đột ngột về tạt qua nhà rồi lại đi tiếp.

Thỉnh thoảng vẫn có kẻ giấu mặt nào đó chui vào nhà anh trong lúc anh đi vắng, và hắn thuận tay trái. Bằng chứng là thỉnh thoảng khóa bị ngoặc theo chiều ngược lại, chiều của kẻ thuận tay trái. Tất nhiên nhà anh vẫn không hề mất mát bất cứ thứ gì. Cái cảm giác cuộc sống của mình, những gì thân thuộc của mình bị người lạ nhìn ngó, đụng chạm vào khi mình đang không ở đó làm anh thấy bứt rứt. Giá kẻ ấy cứ lấy phứt đi món đồ nào đó, hay lấy bớt chỗ tiền tiết kiệm của anh cũng được, đằng này…

Anh đã ra công an phường. Một anh trực ban ngồi nghe anh nói, rồi đến đoạn anh tả mọi thứ vẫn y nguyên, mặt anh công an giãn ra. Anh trực ban tiễn anh về và bảo anh cứ để ý theo dõi và khóa cửa cẩn thận, từ giờ chúng tôi sẽ chú ý đến khu vực của anh hơn.

Anh bắt đầu gầy rộc đi. Mặt anh dài sượt ra, mắt trũng sâu, gò má hóp lại. Nhiều đêm anh không ngủ được. Anh nghĩ về bạn bè, đồng nghiệp và những mối quan hệ của mình. Đôi lúc đã đặt lưng đi nằm, anh lại bật dậy chạy ra sờ lại xem mình đã bấm khóa chưa. Luôn luôn là bấm rồi, đúng chiều, tay phải.

Bà cụ phòng 402 mất. Con cháu đưa đám đông thật đông.

Anh bỏ việc, bán nhà, đi mất.

 

 

Theo dõi blog

4 Comments

    • Lửa
      October 24, 2010
      Reply

      thấy sao thì là vậy thôi :)

  1. Phuong
    November 11, 2010
    Reply

    Đọc đi đọc lại mà không hiểu ý tác giả? Nếu không muốn mọi người đọc được dụ ý, tác giả gửi tui nghe dụ ý câu chuyện qua email nvphuong.hut@gmail.com đc không? Nghĩ mãi mà không hiểu gì cả?

    • Lửa
      November 11, 2010
      Reply

      mình chịu, không nói rõ hơn được, mình cũng chỉ là người ghi chép lại thôi. Bạn thích hiểu thế nào thì hiểu, kiểu gì cũng đúng tuốt, mà không hiểu tí gì thì thôi, coi như chúng ta không có duyên, có sao đâu. Nhiều cái chả cần gì phải hiểu tường tận.

Leave a Reply to PhuongCancel reply